Nhủ Con
Nín đi con!
Chúng đến rồi!
Những tháng ngày
Đói rét!
Mưa đến kìa!
Chui gầm bàn kẽo ướt!
Ba moi rễ mì ở hàng giậu
Mẹ dời bếp nhóm lửa.
Rễ mì luộc
Con chờ!
Đừng rơi nước dãi.
Ướt trang thơ của mẹ.
Đang gọi trời tỉnh thức!
Con đừng nhai cành cọ
Để ba vẽ, con xem
Bầy vẹt nói tiếng người.
Hay những người gốc vượn
Làm đất trời đảo điên.
Dế giun thèm đất sống!
Và hãy chờ xem!
Mai này con sẽ thấy,
Thế giới này nhỏ nhoi.
Không gì là vĩnh viễn.
Lòng mình đầy như biển
Chỉ tình yêu chân thiện.
Trải kín cõi vô biên
Đất Trời nào có tiếng
Thuần nhiên vẫn đủ đầy.
Người ngợm rõ mặt ra
Chúng ta sẽ có ngày.
Trăm năm đời đáng sống!
Vĩnh Tường ‘81
Chúng đến rồi!
Những tháng ngày
Đói rét!
Mưa đến kìa!
Chui gầm bàn kẽo ướt!
Ba moi rễ mì ở hàng giậu
Mẹ dời bếp nhóm lửa.
Rễ mì luộc
Con chờ!
Đừng rơi nước dãi.
Ướt trang thơ của mẹ.
Đang gọi trời tỉnh thức!
Con đừng nhai cành cọ
Để ba vẽ, con xem
Bầy vẹt nói tiếng người.
Hay những người gốc vượn
Làm đất trời đảo điên.
Dế giun thèm đất sống!
Và hãy chờ xem!
Mai này con sẽ thấy,
Thế giới này nhỏ nhoi.
Không gì là vĩnh viễn.
Lòng mình đầy như biển
Chỉ tình yêu chân thiện.
Trải kín cõi vô biên
Đất Trời nào có tiếng
Thuần nhiên vẫn đủ đầy.
Người ngợm rõ mặt ra
Chúng ta sẽ có ngày.
Trăm năm đời đáng sống!
Vĩnh Tường ‘81