Khói Chiều
Lưỡi cuốc cùn em vừa ném
Trước sân,
Em thấm mệt, đưa nón quạt
Bên hè
Chiếc nón bài thơ bung vành
Tơi tả
Em thấy nhớ,
Nhìn bóng chiều
Héo hắt.
Con suối bên nương róc rách
Mãi vô tình!
Đây mái rạ, khói lam chiều
Ảm đạm
Em hối hả!
Mặt trời buồn
Nghe kẻng xé trời quê.
Đó tiếng bò rống, bê kêu
Não nuột!
Ngày nữa qua rồi anh có biết?
Anh đi biền biệt đến bao giờ?
Thu qua buồn lắm cành trơ lá!
Đông về mắt đỏ, hạt mưa sa!
Thằng cu, con bé còn đâu đó,
Thơ thẩn tìm gom túm phân bò.
Bằng khen lao động nữa cô cho
Dán phong lỗ hổng vách nhà đang xiu
Lời răn ngẫm đắng.. mẹ yêu
Môt mình! Một mình!
Khói chiều ảm đạm,
Ngày mai mịt mù!
Vĩnh Tường (1978)
Tặng anh em tù cải tạo
Những ngày sau 75
Trước sân,
Em thấm mệt, đưa nón quạt
Bên hè
Chiếc nón bài thơ bung vành
Tơi tả
Em thấy nhớ,
Nhìn bóng chiều
Héo hắt.
Con suối bên nương róc rách
Mãi vô tình!
Đây mái rạ, khói lam chiều
Ảm đạm
Em hối hả!
Mặt trời buồn
Nghe kẻng xé trời quê.
Đó tiếng bò rống, bê kêu
Não nuột!
Ngày nữa qua rồi anh có biết?
Anh đi biền biệt đến bao giờ?
Thu qua buồn lắm cành trơ lá!
Đông về mắt đỏ, hạt mưa sa!
Thằng cu, con bé còn đâu đó,
Thơ thẩn tìm gom túm phân bò.
Bằng khen lao động nữa cô cho
Dán phong lỗ hổng vách nhà đang xiu
Lời răn ngẫm đắng.. mẹ yêu
Môt mình! Một mình!
Khói chiều ảm đạm,
Ngày mai mịt mù!
Vĩnh Tường (1978)
Tặng anh em tù cải tạo
Những ngày sau 75